“Pāpañce puriso kayirā, Na naṃ kayirā punappunaṃ; Na tamhi chandaṃ kayirātha, Dukkho pāpassa uccayo”. | "Nếu người làm điều ác, Chớ tiếp tục làm thêm. Chớ ước muốn điều ác, Chứa ác, tất chịu khổ." |
Kệ Pháp Cú nầy, Đức Bổn Sư đã thuyết, khi Ngài ngự tại Jetavana Vihāra (Kỳ Viên Tự), đề cập đến Trưởng lão Seyyasaka (Xây Dá Xá Ká).
Trong Tạng Luật quyển hai có ghi: Tỳ khưu Seyyasaka là đệ tử sống chung với
thầy là Trưởng lão Loḷudāyi (Lô Lưu Đà Di). Khi đệ tử có tâm buồn bực không vui
(vì không chiến thẳng nổi tình dục) và đã thú thật tâm trạng của mình với thầy, ông
thầy lại xúi giục đệ tử thủ dâm (giới Tăng Tàn số một): “Mỗi khi tâm buồn bực nổi
lên thì trò hãy làm như tôi vậy!”.
Được chư Tăng báo cáo việc này, Đức Bổn Sư cho gọi Tỳ khưu Seyyasaka đến hỏi:
- Nghe nói thầy đã làm như thế có không?
- Bạch Ngài, có!
Nghe vậy, Đức Bổn Sư quở:
- Nầy kẻ ngu, tại sao ngươi tạo nghiệp nặng nề, không thích đáng như vậy?...
Sau khi trách cứ vị Tỳ khưu phạm lỗi bằng nhiều lối nói..., Đức Bổn Sư đã ban
hành học giới Tăng Tàn thứ nhất, rồi kết luận: “Quả thật nghiệp quấy như vậy, dầu
trong hiện kiếp, hay kiếp vị lai, cũng đều dắt người vào vòng luân hồi Khổ não”.
Nói rồi, Đức Bổn Sư thuyết pháp và kết luận bằng bài kệ rằng:
“Pāpañce puriso kayirā, Na naṃ kayirā punappunaṃ; Na tamhi chandaṃ kayirātha, Dukkho pāpassa uccayo”. | "Nếu người làm điều ác, Chớ tiếp tục làm thêm. Chớ ước muốn điều ác, Chứa ác, tất chịu khổ." |
Comments