“Paradukkhūpadānena Attano sukhaṃ icchati Verasaṃsaggasaṃseṭṭho Verā so na parimuccati”. | "Gieo khổ đau cho người, Mong cầu lạc cho mình, Bị hận thù ràng buộc, Không sao thoát hận thù." |
Pháp Cú nầy được Đức Thế Tôn thuyết ra khi Ngài ngự tại Tịnh xá Jetavana, đề cập đến thiếu nữ ăn trứng gà.
Tương truyền rằng: Ở làng Paṇḍura gần thành Sāvatthī có một ngư dân. Trên
đường đến thành Sāvatthī, ông nhặt được trứng rùa ở gần bờ sông Aciravatī, ông cho
con gái một trứng ăn, còn mình ăn một trứng. Từ đó nàng con gái ấy chỉ thích ăn
trứng rùa..
Một hôm mẹ nàng nhặt được trứng gà, cho nàng. Bấy giờ nàng chỉ thích ăn trứng
gà do hợp với khẩu dục của mình. Cứ mỗi lần gà đẻ là nàng đến lấy trứng, gà mẹ bị
nàng bức hiếp lấy trứng nên cột oan trái: “Nếu sau khi chết ta sanh làm Dạ xoa thì ta
sẽ ăn thịt con nó”.
Gà mẹ chết đi sanh làm con mèo ở trong nhà ấy. Cả thiếu nữ cũng mệnh chung
và sanh làm con gà mái trong nhà đó. Gà mái đẻ ba lần đều bị mèo cái ăn hết. Gà mái
nguyện: “Nó ăn trứng của ta ba lần, lần nầy định ăn luôn ta, ta chết đi sẽ ăn thịt con
nó”.
Gà mái chết sanh làm con cọp cái. Mèo chết sanh làm nai cái, khi nai đẻ con ra
bao nhiêu đều bị cọp ăn hết. Hai con thú nầy oan trái lẫn nhau, sanh khổ suốt 500
kiếp. Cuối cùng một người sinh làm nữ dạ xoa, người kia sanh làm con gái Trưởng
giả trong thành Sāvatthī. Phần nầy đã có ghi trong bài kệ: “Na hi verena verāni - Hận
thù được chấm dứt nhờ không hận thù”.
Rồi Ngài thuyết lên kệ ngôn:
“Paradukkhūpadānena Attano sukhaṃ icchati Verasaṃsaggasaṃseṭṭho Verā so na parimuccati”. | "Gieo khổ đau cho người, Mong cầu lạc cho mình, Bị hận thù ràng buộc, Không sao thoát hận thù." |
291. Người gây đau thương cho kẻ khác để mưu cầu hạnh phúc cho mình không
thoát khỏi hận thù. Vì sẽ vương vấn vào guồng máy phức tạp của các hận thù.
Comments