“Sabbe saṅkhārā aniccāti Yadā paññāya passati Atha nibbindati dukkhe Esa maggo visuddhiyā”. | "Tất cả hành vô thường Với Tuệ, quán thấy vậy Đau khổ được nhàm chán; Chính con đường thanh tịnh." |
Kệ Pháp cú này Đức Bổn Sư thuyết ra khi Ngài trú tại Jetavana, đề cập đến 500 vị Tỳ khưu.
Tương truyền rằng: Sau khi thụ huấn đề mục thiền (Chỉ - Quán) nơi Đức Thế
Tôn, nhóm Tỳ khưu này đã vào rừng hành đạo, nhưng dầu tinh tấn cách nào cũng
không đắc quả A La Hán, nên tự nghĩ rằng:
- Chúng ta nên trở về học đề mục khác thích hợp hơn.
Rồi chư Tăng lên đường trở về bái yết Đức Thế Tôn, Ngài quán xét rằng: “Ta
nên chọn đề mục nào thích hợp với duyên lành của chư Tỳ khưu nầy?”. Ngài thấy
rằng: Trong thời Đức Phật Kassapa chư Tỳ khưu nầy đã từng chú niệm án xứ Vô
thường tướng suốt hai mươi ngàn năm. Bởi vậy, ta nên thuyết về Pháp môn Vô
thường tướng là thích hợp.
Suy xét xong, Đức Thế Tôn dạy rằng:
- Này các Tỳ khưu! Trong các cảnh giới, nhất là Dục giới, tất cả các pháp hữu vi
là không có thật, là không vững bền, là vô thường.
Rồi Ngài thuyết lên kệ ngôn rằng:
“Sabbe saṅkhārā aniccāti Yadā paññāya passati Atha nibbindati dukkhe Esa maggo visuddhiyā”. | "Tất cả hành vô thường Với Tuệ, quán thấy vậy Đau khổ được nhàm chán; Chính con đường thanh tịnh." |
Comments