351. “Niṭṭhaṅgato asantāsī Vītataṇho anaṅgaṇo Acchiddi bhavasallāni Antimo’yaṃ samussayo”. | "Ai tới đích, không sợ, Ly ái, không nhiễm ô Nhổ mũi tên sanh tử, Thân này thân cuối cùng." |
352. “Vītataṇho anālāno Niruttipadakovido Akkharānaṃ sannipātaṃ Jaññā pubbaparāni ca Sa ve antimasārīro Mahāpaññomahāpuriso’ti vuccati”. | "Ái lìa, không chấp thủ. Cú pháp khéo biện tài, Thấu suốt từ vô ngại, Hiểu thứ lớp trước sau. Thân này thân cuối cùng Vị như vậy được gọi, Bậc Đại trí, Đại nhân." |
Pháp Cú nầy được Đức Đạo Sư thuyết ra khi Ngài ngự tại Jetavana, đề cập đến Ma Vương.
Tương truyền rằng: Một lần nọ, chư Tăng viễn phương đến yết kiến Đức Thế
Tôn nơi Đại Tự Jetavana quá nhiều. Và Ngài Rāhula phải nhường nơi ngụ của mình
cho chư Tỳ khưu cao hạ. Khi không còn nơi nào nghỉ được nữa, Trưởng lão Rāhula
nằm nghỉ trước cửa Hương thất của Đức Thế Tôn, khi ấy Trưởng lão Rāhula đã chứng
đạt Vô Lậu rồi, nhưng Ngài chưa có hạ nào cả.
Bấy giờ, Ma vương Vasavattī nhân cơ hội ấy, thấy Ngài Rāhula nằm trước
Hương thất như thế, nghĩ rằng:
“Mầm non của Sa môn Gotama đang nằm phía ngoài, còn Sa môn thì nằm bên
trong, nếu ta xúc chạm đến mầm non nầy, làm cho y hoảng sợ, có nghĩa là ta đã xúc
phạm đến Sa môn Gotama và làm cho y kinh hoàng vậy”.
Thế là, Ma Vương hóa thân thành một Tượng Vương to lớn, đầy hung ác đi đến
trước Hương thất, dùng vòi quấn vào đầu Trưởng lão Rāhula, rống lên những tiếng
rống như tiếng kêu vang của loài Hồng Hạc.
Bậc Đạo Sư an trú trong Hương thất, biết rằng Tượng Vương ấy chính là Ma
Vương hóa thân, Ngài phán rằng:
- Nầy Ma Vương! Cho dù cả trăm ngàn người như ngươi cũng không làm cho
con Như Lai rúng động được. Vì con Như Lai đã cắt lìa ái dục rồi, có nhiệt tâm tinh
cần, có nhiều trí tuệ nên không còn run sợ nữa.
Comments